'Ở HAGL có một gã đồ tể mà ai cũng phải run sợ'

11/04/2021 06:00 (GMT+7)

Trong quãng thời gian chơi bóng ở CLB HAGL, tôi phát hiện ra ai ở đây cũng đều phải run sợ trước quyền lực của một người Hàn Quốc.

Đó là một trận đấu tại lượt đi V.League 2019, chúng tôi (CLB HAGL - PV) đã có một màn trình diễn rất tệ trên sân nhà. Tôi còn nhớ như in từng pha bóng ở trận đấu đó, bởi lẽ, nó là nguồn cơn dẫn đến việc tôi phải cuốn gói rời HAGL dù thực lòng không hề muốn.

Trước trận đấu đó, chúng tôi đã được nghiên cứu chi tiết về đối thủ. Điểm đáng chú ý nhất bên phía đội bạn chính là khả năng ghi bàn rất tốt trên chấm đá phạt cố định. Vậy nên, tôi và các đồng đội đã chủ động tập đi tập lại những bài tập chống sút phạt.

Một ngày trước trận đấu, tôi đã ngồi nói chuyện riêng với các cầu thủ được phân làm hàng rào chắn.

Tôi nói với họ rằng: "Các cầu thủ đội bạn rất khôn ngoan, trên hàng rào chắn thì họ luôn cử một người chen vào để làm khuất tầm nhìn của tôi, không cho tôi nhìn thấy bóng. Chỉ cần các bạn đẩy người đó ra khỏi hàng rào và tạo cho tôi một góc nhìn với quả bóng, sẽ không có bất cứ bàn thắng nào".

Và quả thực, chúng tôi đã đối diện với một tình huống như vậy ở khoảng thời gian đầu hiệp 1, họ có quả đá phạt cố định cách khung thành khoảng 25 mét. Và đúng như dự đoán, họ lại tiếp tục cử một người để làm khuất tầm nhìn của tôi.

Ấy vậy, chẳng một ai nghe lời tôi cả, mặc cho lúc đó tôi đã hét lên một cách kinh khủng. Họ đứng làm hàng rào như kiểu sợ bóng và nhảy lên một cách toán loạn. Trong khi đó, cầu thủ làm khuất tầm nhìn của tôi vẫn đứng đó mà chẳng ai đẩy anh ấy ra cả. Chúng tôi nhận một bàn thua và nó khiến tôi vô cùng bực tức.

Bước vào phòng thay đồ giữa trận đấu, tôi thể hiện rõ thái độ khó chịu của mình với các cầu thủ làm hàng rào chắn. Tôi nó với họ rằng: "Tại sao các bạn không lắng nghe tôi. Rõ ràng là chúng ta đã bàn bạc với nhau như vậy mà. Lý do nào khiến các bạn phớt lờ đi ý kiến của tôi?".

Ngay lập tức, HLV trưởng CLB HAGL khi đó - Lee Tae Hoon bước vào và lớn tiếng: "Mày im đi Sietsma, mày không có tư cách gì để lên đời với họ".

Tôi ngay lập tức không làm chủ được mình, tôi lớn tiếng với ông ấy: "Tại sao tôi phải im lặng. Ông mới chính là người phải im lặng vì những gì bạn đã làm ở đội bóng này". Sau đó, tôi cởi giày và tuyên bố rằng sẽ không chơi bất cứ trận đấu nào cho HAGL khi mà ông Lee còn dẫn dắt nữa.

Chúng tôi cãi nhau một trận rất lớn. Không ai chịu nhường ai cả. Một khung cảnh hỗn loạn diễn ra trong phòng thay đồ lúc đó. Điều đáng chú ý là, chẳng một ai đứng ra can ngăn chúng tôi cả.

Thú thực, sau đó thì tôi đã cảm thấy hối hận vì những gì mình đã nói. Bởi dù gì ông ấy cũng là huấn luyện viên trưởng, tôi là cầu thủ mà làm vậy thì rõ ràng là không đúng.

Vậy nên, sau đó thì tôi vẫn quyết định chơi hiệp còn lại của trận đấu. Điều đáng chú ý là, đội bạn tiếp tục được hưởng một quả đá phạt tương tự trong hiệp 2, tuy vậy, lần này thì các cầu thủ đã lắng nghe lời tôi nói và giúp tôi tôi hóa giải thành công pha bóng nguy hiểm đó.

Một ngày sau lần tranh cãi nảy lửa đó, HLV Lee Tae Hoon đã kể với BLĐ CLB HAGL mọi chuyện, dĩ nhiên là theo chiều hướng có lợi với ông ta. Sau đó, chúng tôi có một buổi trò chuyện với nhau ở trong phòng họp.

Ông Tấn Anh (trưởng đoàn HAGL - PV) và HLV Lee không cho tôi bất cứ một giây nào để trình bày sự việc. Ngay lúc tôi ngồi xuống ghế, họ liền nói rằng tôi sẽ bị kỷ luật với việc phạt tiền và không được thi đấu trong vài trận sắp tới của CLB HAGL. 

Mặc dù rất khó chịu vì không được giải thích, nhưng tôi vẫn chấp nhận án kỷ luật. Vì rõ ràng, tôi đã sai khi lớn tiếng với HLV trưởng. Tôi chấp nhận án phạt này.

Lê Trường là người bắt thay tôi ở những trận đấu sau đó. Dĩ nhiên, vì khả năng có hạn nên anh ta liên tục mắc những sai lầm khiến HAGL phải nhận kết quả không tốt. Sau những trận đấu đó, chúng tôi rơi vào một trạng thái thật tồi tệ. Không khí u ám bao trùm lên toàn bộ đội bóng.

Dĩ nhiên, vì không muốn tiếp tục tình trạng như vậy nữa nên BHL CLB đã xóa án phạt cho tôi sớm hơn 2 trận. Tôi được trở lại đội hình chính ở trận gặp CLB Sài Gòn trên sân Thống Nhất.

Thú thực, là một cầu thủ chuyên nghiệp, việc được thi đấu đỉnh cao trở lại khiến tôi vui sướng lắm. Tôi tự nhủ với lòng rằng sẽ thi đấu thật tốt để giúp đội bóng có được thành công. Bên cạnh đó, tôi cũng muốn hòa giải với HLV Lee Tae Hoon vì lợi ích chung của tập thể.

Tuy nhiên, câu chuyện giữa tôi và HLV Lee vẫn không dừng lại ở đó!

Trước khi lên đường tới TP.HCM để gặp CLB Sài Gòn, BHL đội bóng đã phân chia danh sách các phòng ngủ cho từng cầu thủ khi tới khách sạn. Theo đó, tôi được sắp xếp ở chung cùng với thủ môn Lê Trường.

Tuy nhiên, cậu Trường có một thói quen là thường ngủ rất muộn và gây ra những tiếng ồn vào lúc nửa đêm khiến tôi cảm thấy khó chịu và không ngủ đủ giấc.

Cho nên trước ngày thi đấu, tôi đã chủ động nhắn tin với anh Quốc Việt ( HLV thủ môn đội bóng - PV) để xin phép được đặt một phòng riêng cho riêng mình. Anh ấy đã đồng ý và cho rằng tôi được phép làm như vậy để chuẩn bị cho trận đấu một cách tốt nhất.

Tôi tưởng mọi thứ sẽ không có chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, câu chuyện tưởng chừng như là đơn giản như vậy lại là nguyên nhân khiến tôi rời CLB HAGL một cách cay đắng.

Đúng 10h tối ngày hôm đó (ngày mà tôi chuyển ra ở phòng khác), BLĐ đội bóng bắt đầu đi kiểm tra từng phòng để điểm danh. Ngay lập tức, anh Quốc Việt lại nhắn cho tôi và hỏi rằng: "Cậu đang ở đâu? Sao không có mặt trong phòng". Thật kỳ lạ, trong khi tin nhắn phía bên trên thì anh ấy đã nói chuyện với tôi về chuyện này rồi.

Tôi nghĩ rất đơn giản và chỉ tường thuật lại những gì đã xảy ra với BHL. Mọi chuyện được im ắng đến khi trận đấu gặp CLB Sài Gòn kết thúc.

Chúng tôi để thua trên sân Thống Nhất với tỉ số 1-3, thật đáng buồn nhưng đó là một ngày thi đấu mà tôi đã chơi không thực sự tốt. Tồi tệ hơn, khi vừa mới về tới Hàm Rồng, tôi nhận được một tin nhắn từ phía thành viên BHL.

"Bạn không cần phải đi tập nữa", họ nói với tôi ngắn gọn như vậy.

Tôi đã hỏi lại với BLĐ và BHL rằng lý khiến tôi bị như vậy là gì? Tuy nhiên, không ai nói bất cứ điều gì cho tôi cả. Đúng hai ngày sau tin nhắn đó, ông Tấn Anh tới tận phòng của tôi và gọi tôi dự một cuộc họp khẩn.

Tôi được dẫn đến một căn phòng rất tối, có một chiếc bàn tròn và khoảng 7-8 chiếc ghế. Cuộc họp có đầy đủ những thành viên của BHL, bao gồm cả HLV Lee Tae Hoon. Tổng cộng đã có 8 người ngồi chất vấn tôi ngay tại đó.

Tôi tường thuật lại mọi chuyện cho BHL. Tuy nhiên, sau đó thì họ lại buộc tôi rằng đã vi phạm quy định của đội bóng khi đi thi đấu sân khách. Đội bóng không cho phép cầu thủ tự ý đặt phòng khách sạn riêng, điều đó khiến ông chủ CLB (bầu Đức - PV) bực tức.

Không chấp nhận điều này, tôi khẳng định mình không tự ý làm điều đó. Thậm chí, tôi đã cho 8 người ở đó xem cả đoạn tin nhắn mà tôi và anh Quốc Việt nói chuyện với nhau. Nhưng bạn biết không, điều kinh khủng đã xảy ra.

Anh Quốc Việt nói với họ rằng tôi đã nói dối về mọi thứ. "Tôi chưa bao giờ cho phép cậu ta làm điều đó cả. Tin nhắn kia là giả", anh ấy nói như vậy.

Tôi dường như bất lực. Họ yêu cầu tôi phải đóng khoản tiền lên tới 5000$ vì đã vi phạm hợp đồng. Thậm chí, ông Tấn Anh còn nói rằng sẽ không cho tôi tập luyện chung với đội bóng nữa. Ông ấy sẽ bố trí cho tôi tập một mình trong phần còn lại của hợp đồng. Tôi bắt đầu cảm thấy nơi này thật đáng sợ.

Ai cũng hiểu, mọi người đều rất sợ ông Lee Tae Hoon, vậy nên tôi không trách HLV Quốc Việt. Vì tương lai của ông ấy tại đội bóng, HLV Việt phải làm như vậy.

Phải là một người thi đấu ở đó, làm việc ở đó, bạn mới hiểu được ông ấy thực sự là một "gã đồ tể". Ông ấy quát mắng các cầu thủ ngoại một cách rất kinh khủng, những lời nói mà thực sự rất khó nghe. Có lẽ, Chevaughn Walsh là người hiểu rõ điều đó nhất. 

Ông ấy là vị HLV tồi tệ nhất mà tôi từng làm việc. Về kể cả chuyên môn lẫn đạo đức huấn luyện, tôi chưa bao giờ thấy ông ấy giỏi cả.

Trong khi đó, ông Tấn Anh thì lại là một người cực kỳ bảo thủ. Ông ấy không lắng nghe bất kỳ ý kiến của ai cả. Suốt buổi họp hôm đó, ông ấy luôn chen ngang vào lời tôi nói và liên tục chỉ lắng nghe lời của ông Lee Tae Hoon.

Nếu không có họ (HLV Lee và ông Tấn Anh), chắc chắn những kỷ niệm của tôi tại HAGL sẽ cực kỳ đẹp và đáng nhớ. Tôi yêu con người nơi đó, các cầu thủ ở đó cũng rất dễ mến và vui vẻ. 

Đó là những trải nghiệm của tôi với CLB HAGL. Một kỷ niệm đáng nhớ và cũng đáng quên. Tôi hi vọng rằng những người tới HAGL sau tôi, sẽ không gặp phải trường hợp nào như vậy.

Wieger Sietsma
Thai Viet
11.04.2021